Thứ Sáu, 27 tháng 10, 2017

VỀ CHUYỆN 2 ANH CSCĐ "LÊN GỐI" BỊ KỶ LUẬT

Trung Lương

Rõ ràng. Nó tự dừng xe “xin hàng” đã không sao. Đằng này lại cùng ngã với nó. Đau bỏ mẹ ra ấy. Nóng sẵn trong người, ngứa tay chân lên gối là chuyện bình thường. Gặp phải Mỗ thì thằng nhóc kia không may mắn vậy đâu. Đối với va chạm người dân bình thường, lao vào đấm đá là chuyện bình thường – từ thời con nít rồi. Nhưng trong hoàn cảnh này tôi phê bình kịch liệt 2 anh cơ động.


Thứ nhất, 2 anh nóng quá mà mất khôn, phải ân cần nhẹ nhàng, sau đó về đồn tẩm quất chết mẹ nó đi, như các anh thường làm với bọn sửu nhi manh động ấy. Đó là ở HCM chứ ở Hà Nội thì có mà anh em đứng xếp hàng chờ được “lên gối” ấy.

Thứ hai, các anh non kinh nghiệm, không nhạy bén, nghiệp vụ quá kém. Các anh không thấy hay quá chủ quan chăng khi hàng trăm con mắt kia đang chĩa vào, như là lũ kền kền đang lượn lờ chờ cơ hội lao vào cái xác ấy. Dư luận của người dân cái xứ An Nam này không thể coi nhẹ được. Các anh không để ý rằng lâu nay lực lượng bọn anh bị “quan tâm” rất nhiều hay sao. Đéo phải nói nhiều – ai cũng thấy rõ điều đó. Không biết 2 anh đã được quán triệt chưa về Thông tư 27 mà Bộ trưởng Tô Lâm của các anh ban hành về quy tắc ứng xử của CAND, trong đó có nội dung ứng xử với nhân dân.

Túm váy lại, mỗ cực liệc phê bình và chê hành động “lên gối” của 2 anh!

Còn về phần thằng ranh kia, mỗ cũng định viết đôi lời nhưng thấy được bài viết này của ai đó trên facebook không rõ họ tên tuy chửi hơi tục nhưng mỗ cảm thấy khoái và tự nhận chửi không hay bằng nên đưa lên cho anh em cùng đọc:
THẾ HỆ TRẺ TRÂU TIÊU BIỂU CỦA VIỆT NAM
Thằng nhõi sau vụ này không tiến lên vận chuyển ma túy hay hàng nóng hơi phí. Siêu sao truyền thông xứ lưa và cộng đồng mạng ngu học thì công an nào dám rượt nữa. ...
Một lũ óc chó đi bênh thằng trẻ trâu, sồn sồn như bị nước sôi dội vào L*n`.
Chúng mày có bao giờ suy nghĩ người thân, bố mẹ, con, em, gấu, ghẹ, rau... của chúng mày đang đi ngoài đường bị thằng óc chó kia chạy xe nó hất mẹ lên trời rồi rơi xuống như một quả trứng thì be bét như nào không? Hay phải để nó vui tay lái ép cho dính mẹ người vào cột điện thì mới sôi động's ???
Nó còn trẻ con có biết cái gì đâu mà đánh nó ?
Ừ nó còn trẻ con nên không bị đi tù, xong vì còn nhỏ nên làm cđg sai cũng không bị đi tù nên nó lại tiếp tục óc chó nhởn nhơ ngoài đường đua xe tiếp thì lúc đấy chúng mày có còn bênh nó không ?
Trẻ con mà biết dắt gái đi chơi đi xoạc, chắc méo gì mấy ông 30-40 tuổi đã biết nhiều tư thế bằng chúng nó ?
Vâng, nó còn nhỏ nhưng nó biết đua xe đấy tổ sư bố mấy đứa bênh nó ạ!
Mấy đứa chửi công an rồi bênh nó, lôi nhân quyền ra tỉa chế độ, chúng mày ngu hết phần chó rồi ạ. (Xin lỗi con chó)
Còn nhớ Đà nẵng đi tiên phong trong việc xích hết mấy thằng đua xe, tịch thu và bán cmn xe dùng để đua rồi sung công quỹ để đảm bảo " QUYỀN ĐƯỢC SỐNG CỦA NGƯỜI DÂN ", chúng mày lại đi ngược dòng, nhưng mà ngược kiểu ngu : Đi bênh nó khác đéo gì đấu tranh cho cái gọi là " QUYỀN BỊ CHẾT CỦA NGƯỜI DÂN ".
Chúng mày nhìn sang bố Mỹ của chúng mày đi, police nó ra hiệu dừng mà mày chạy là nó bắn chết mẹ mày luôn, cho mày biến hình thành tổ ong 100 lỗ đạn chứ ở đó mà nhân quyền.
Toàn một lũ óc chó coi thường và vi phạm pháp luật, hàng ngày ỉa đái vào hiến pháp nhưng lại thích dẫn luật ra để nói chuyện nhân quyền.
- Đứa nào bênh thằng trẻ con kia đều là óc chó hết !
Bồ kết.”

Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2017

VỀ CHỊ BÍ THƯ PHƯỜNG Ở THANH HÓA

Người Annam có tật rất xấu là luôn ra vẻ ta đây đạo đức. Một mẹo nhỏ để nhìn người Anh Ba chỉ cho các cô các cậu thế này, khi trong bàn nhậu nếu có thằng nào mới vào nhậu hay nói chuyện triết lý nhân sinh, thấy các em gái dễ thương thì tỏ vẻ ta đây đấm quan teo thì chỉ cần có men vào người nó sẽ là đứa ôm gái bạo nhất. Thằng nào mà trong công ty, cơ quan hay tỏ vẻ thanh cao, xem thường vật chất thì thằng đó là thằng tham nhất. Thằng nào mà hay phán xét tiêu cực, chê bai, xúc xiểm người khác mặc dù việc họ làm đéo hại đến ai thì loại đó là loại đáng khinh bỉ nhất…



Hãy sống như Anh Ba, nếu chưa khen được thì khoan hãy chê, nếu chưa thấu tỏ thì khoan lên tiếng và khi đã rõ ràng rồi thì hãy chửi sml chúng nó đi.
Mới cách đây 2 ngày, New feed của Anh Ba tràn ngập lời rủa xả vào chị bí thư phường ở quê hương Rau Má anh hùng. Thôi thì có một số chị em là phụ nữ chửi, Anh Ba thông cảm được vì phụ nữ là để yêu, không yêu được thì để ngắm. Còn bọn liền ông? Anh Ba unfriend và block khá nhiều bọn liền ông, ông trời ban cho đấng nam nhi tận 2 cái đầu để suy nghĩ như dường như máu cứ dồn đầu này thì lại thiếu máu đầu kia, các anh độc ác quá, chưa rõ đầu đuôi các anh đã chửi chị Tâm bằng những ngôn từ hỡi ôi kinh tởm, mặc dù cái bè kia đéo phải do các anh đóng, cái thằng kéo kia cũng không phải gia quyến nhà các anh.
Suốt từ lúc tấm hình lướt ván ở ThanhHoa resort của chị Bí thư bị rò rỉ, lũ lều báo bất lương đã phang không dưới trăm bài định hướng luồng chửi của dư luận ăn theo, tôi không ở đó nhưng cảm nhận được có lẽ chị đang khủng hoảng, gia đình, con cái sẽ rất xấu hổ khi nhìn hàng xóm, bạn bè… dù rằng lỗi của chị là do chị làm quan ở xứ này mà thôi.
Tặng các bạn bài thơ tôi làm vội về sự vụ hố hàng của lũ lều báo và bọn dâm chủ cuội, hết yêu cây, yêu cá nay chúng chuyển qua yêu cái háng ướt nước mưa của phụ nữ để đá đểu chính quyền. Lịt mẹ các anh các chị, các anh các chị là giống loài tôi khinh bỉ nhất trên thế gian này.
Mùa lũ sau, nếu đường còn ngập xin hãy gom hết bọn lều báo và bọn đạo đức dâm chủ nửa mùa lại, kéo rộng mồm chúng nó ra cho chúng nó nuốt bớt nước, âu cũng là việc tốt duy nhất chúng có thể làm cho chúng sanh.
Thanh Hoá có chị Nguyễn Tâm
Họp xong công sở chị dầm gió mưa
Lúc ấy trời tầm xế trưa
Trên người quấn váy cù cưa lên bè

Tuy rằng nước thấp lè tè
Nhưng cống mất nắp đi bè chắc ăn
Dân chúng thì chẳng lăn tăn
Nhưng bọn lều báo lại hăng cú này

Nước ngập ướt cả phố đây
Trong ngõ em nhỏ hăng say chơi đùa
Thanh niên té nước theo mưa
Thiếu nữ e lệ áo vừa ướt nhem
Bô lão vẫn cứ lèm bèm
Nước ngập như thế tao hem đánh ( được) cờ?

Khung cảnh rất dễ làm thơ
Thêm cái bè nổi thôi mờ sao đâu
Cốt là hăng hái đi đầu
Vào tâm rốn lũ mà hầu nhân dân
Tiếc thay đúng lúc đẩu vân
Con kền mất nết quất luôn tấm hình

" Bí thư cấp xã đáng khinh
Dân thì ướt háng mà mình trên cao"
Nghe qua đã thấy lộn xào
Nhưng vì công việc đéo sao chấp gì

Làm chính trị phải thị phi
Nên chị đã quyết sợ chi chúng mày
Chị lên báo nói rõ ngay
Tâm tôi tôi biết, bọn bay lắm lời

Bão lụt thì bé xíu thôi
Giữa vùng Thanh Hoá đất trời sao đâu
Dư luận thối như phao câu
Tư duy ăn vạ gâu gâu điên cuồng

Bí thư tẩu tẩu đáng thương
Nay lòi ra tấm hậu trường trình đây
Ảnh ấy mô tả thế này
Háng chị Bí vẫn ngập đầy nước mưa
Mới thấy Tuất, Hợi, mạt cưa
Ầm ầm đạo đức mà thừa bỉ bôi
Dân điêu ngoa, láo thôi rồi
Rặt phường vu cáo hỡi ôi chửi thường

Qua giờ toàn lũ thanh lương
Lên phây chém gió sát thương một người
Lại là phụ nữ hỡi ôi
Hết lời xúc xiểm bỉ bôi ầm ầm
Nào là " phụ mẫu nhân dân"
Nào là" ăn thuế nuôi thân bất tài"
Xứ Nam lắm chuyện bi hài
Quan dẫu đúng cũng đái ra cả quần
Quan phải quỳ lạy nhân dân
Mới vừa ý bọn thần kinh thích hầu

Xứ người đi tới tận đâu
Xăng xe tự đổ, bank mau tính tiền
Xứ ta vẫn thích làm phiền
Thích có thằng lạy nghiêng mình ( khi) mua xăng

Chị Bí Thanh Hoá hết căng
Xin chúc mừng chị thoát băng kền kền
Nhưng để sự nghiệp vững bền
Chị phải kiên quyết ngồi yên trên lầu
Dân sầu thì mặc dân sầu
Mình hăng hái chúng bảo diễn sâu bây giờ

Dân trí mạng mãi như Lờ
Thì lâu mới đến ngày mơ hoá Rồng.

Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

TẢN MẠN CHUYỆN ĐỜI

Đúng là làm ơn mắc oán mà...🤣😅
Chả là sáng nay em chạy thể dục, chạy ngang qua bãi đất trống, em nhìn thấy một người phụ nữ và một người đàn ông, bị mắc kẹt trong xe ôtô, nhìn từ ngoài vào có thể cảm nhận được không khí trong xe có vẻ rất ngột ngạt , vì tối hôm qua trời có mưa nên kính cửa còn đọng hơi nước. Hai người họ thì cởi hết quần áo, quằn quại, vùng vẫy mãnh liệt cầu cứu trong vô vọng, làm chiếc xe không ngừng rung chuyển , trên cửa kính còn in cả dấu ngón tay...

Người phụ nữ dường như thiếu không khí, sắp ngất đến nơi, miệng cứ há ra ngáp ngáp.
Còn người đàn ông thấy thế ra sức nằm đè lên rồi hô hấp nhân tạo cho cô ta.
Trời ạ.....Rõ ràng, đây là việc liên quan đến mạng sống của hai con người , em vội vàng chạy đến nhặt một viên gạch thật to giúp họ đập vỡ kính xe.
Choang.....cửa kính vỡ tan, ngay lập tức không khí ùa vào, họ há hốc mồm, mở to mắt như chợt bừng tỉnh giữa ranh giới của sự sống và cái chết.
Hai người họ liền hét lên..." Đ...m...mày.."
Nhưng em đã nhanh chân chạy mất rồi, không cần phải cho họ biết là em đã ra tay cứu giúp họ.
Mình làm việc thiện mà, đâu cần phải để ý đến chuyện ơn huệ gì đâu phải không mọi người.... hihi... em thấy rất vui vì mình đã làm một việc tốt!

P/S: coppy facebook

Thứ Năm, 5 tháng 10, 2017

VỀ VỤ TÀN SÁT TẠI LAS VEGAS

Trung Lương
Vậy là hôm nay đã là ngày thứ 3 sau vụ việc kinh hoàng tại Las Vegas. Nếu ở Việt Nam thì nay gọi là giỗ đầu của các nạn nhân xấu số, nỗi thương xót cũng tạm nguôi ngoai. Một sự kiện không liên quan thì hôm nay cũng là rằm tháng 8 Mỗ cũng coi đây là một ngày đẹp. Nhân thiên thời, địa lợi, nhân hòa, ngày lành tháng tốt, mỗ cũng đặt máy gõ phím viết đôi lời, trước là để dâng lên núi sông, sau là để trình anh chị em huynh đệ khắp thiên hạ.
Trước tiên mỗ xin gửi lời chia buồn, động viên, an ủi đến nạn nhân, người thân, gia đình của những nạn nhân xấu số sau vụ tàn sát dã man, đẫm máu, vô nhân đạo này. Sự kiện này chắc chắn sẽ để lại di chứng tâm lý, tinh thần nặng nề đối với người dân thành phố, nhất là những ai đã có mặt tại đêm lễ hội âm nhạc ấy.


Vấn đề đầu tiên mà mỗ muốn nói đến chính là “văn hóa súng đạn” tại Mỹ - câu chuyện tốn không ít cuộc hội nghị để xem xét thế nhưng đâu lại vào đấy. Tự vệ, thể hiện quyền dân chủ và văn hóa súng đạn là những lý do khiến dân Mỹ không dễ dàng từ bỏ loại vũ khí này bất chấp hàng loạt vụ án liên quan tới súng đạn liên tiếp xảy ra. Đa phần cư dân mạng đều thương tiếc và chia buồn về vụ xả súng kinh hoàng này, tuy nhiên đây là cái giá phải trả cho việc chính quyền Mỹ cho phép tự do buôn bán và sử dụng súng đạn tràn lan. Hiến pháp Mỹ thông qua Luật sở hữu súng thuộc Luật về Quyền cá nhân vào năm 1791, cho phép người dân có thể mua và mang chúng tới bất cứ đâu. Rõ ràng với thời gian tồn tại lâu như vậy đương nhiên nó luôn nhận được sự đồng tình của một bộ phận lớn người dân Mỹ bởi họ coi đây là cách thể hiện tự do dân chủ. Một minh chứng cho vị trí độc tôn các quốc gia có tỉ lệ người dân sử dụng súng cao nhất của Mỹ là con số 90% dân số Mỹ sử dụng súng, 270 triệu khẩu súng đang nằm trong tay công dân Mỹ. Và hệ lụy kéo theo là 100.000 người chết/năm. Một câu hỏi đặt ra: Liệu rằng Mỹ có thực sự là thiên đường của tự do, thiên đường của dân chủ, là chân lý của nhân quyền khi mà thiên đường ấy gắn với văn hóa súng đạn, gắn với sự chết chóc, khi mà sự sống của công dân đang đặt trọng tình trạng báo động, quyền được sống của con người bị đe dọa, bị chà đạp?

Vấn đề thứ 2, ở những nơi như Iraq, Lybia, Syria,... mỗi ngày có hàng trăm người dân vô tội chết vì bom rơi đạn lạc. Ấy thế mà đối với “Xứ sở văn minh”, “thiên đường dân chủ” thì đây là chuyện thường ngày. Điều duy nhất mà họ làm cho những nạn nhân xấu số đó là vài lời chia buồn của truyền thông và lên án cho có lệ những hành động tàn ác, vô nhân đạo. Thế là xong phim!
Còn ở quốc gia họ thì lại khác. Họ sẽ tiếc thương, đau buồn hoặc tổ chức những hoạt động cầu nguyện, tưởng niệm rầm rộ quy mô toàn cầu. Chắc đa phần mọi người còn nhớ tới “Pray for Paris” (cầu nguyện cho Paris) tràn ngập facecook cách đây 1 năm như thế nào, cũng chắc hẳn không ít bạn đang đọc ở đây đã từng thay đổi avatar tưởng nhớ những nạn nhân đó. Phải chăng mạng người Trung Đông không đáng giá bằng mạng người Pháp, người Mỹ hay máu của người Mỹ giá trị hơn những người kia. Facebook Trung Hoàng (Độc cô hồng phím) đã thể hiện sự bức xúc của mình rằng: “Máu đéo nào cũng đều là máu con người đúng không nào? Máu người Mỹ chẳng nhẽ lại tanh và mặn hơn Iraq, Palestin, Syria, Lybia hay sao thưa các anh chị có lòng vị tha và yêu thương nhân loại vô bờ bến?”.
Tuy nhiên suy cho cùng, so về sự tàn ác và tàn phá, chết chóc tại Las Vegas và Syria hay các nước Trung Đông rõ ràng là không thể nặng nề, nghiêm trọng như nhau được và đem so 2 sự việc này với nhau là không hợp lý cho lắm. Từ bối cảnh khác nhau, tính chất khác nhau, mức độ khác nhau,... giữa một bên là cuộc chiến có nhiều bên tham gia, nhiều bên liên quan, có quy mô, có tổ chức so với một bên là cuộc sống sinh hoạt văn hóa tập trung đông người – một lễ hội âm nhạc ngoài trời – bị tàn sát có chủ ý một cách ngang nhiên.
Có ý kiến cho rằng: “Liệu có phải Chính phủ Mỹ sẵn sàng đi từ nấm mồ người dân vô tội để xây lên cái cớ can thiệp”. Rõ ràng đây là một ý kiến không thể không để ta phải suy nghĩ đến. Thứ nhất, phải chăng bản chất của vụ việc này thực sự là xuất phát từ 1 kẻ điên loạn như kết luận điều tra ban đầu của cảnh sát Mỹ. Có thể kết luận đó sẽ là chấp nhận được vì ai cũng tưởng tượng được rằng một thằng điên sẽ gây ra hậu quả như thế nào khi nó lên cơn đặc biệt là khi nó được sở hữu vũ khí giết người như súng. Thứ hai, liệu đây có phải là 1 cái cớ, cái cớ tiếp theo để Chính phủ Mỹ tạo ra một chiêu bài chống khủng bố trong bối cảnh chủ nghĩa khủng bố đang hoành hành ở Châu Âu, Châu Mỹ. Sự kiện ngày 11/9/2001 là một điển hình!
Tất cả vẫn chỉ dừng lại ở suy đoán. Liệu có phải Mỹ sẵn sàng biến người dân thành nấm mồ để xây lên cái cớ cho chính sách can thiệp ở nước ngoài hay không chúng ta sẽ bàn vào thời gian tới!