Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018

ÔNG PHIL ROBERTSON LIỆU ĐÃ TÔN TRỌNG PHÁP LUẬT VÀ TRUYỀN THỐNG CỦA VIỆT NAM?


Trung Lương

“Diễn biến hòa bình’’ – một thuật ngữ chắc hẳn đã không còn xa lạ với mỗi chúng ta. Mà ở đây chính là việc Mỹ và các nước phương Tây thực hiện bằng cách đưa các vấn đề văn hóa, đạo đức, nhân quyền,… của các quốc gia trên thế giới để bàn tán và đòi hỏi phải đi theo lối văn hóa của họ. Nhất là trong giai đoạn hiện nay họ triệt để mọi vấn đề đó của các quốc gia để can thiệp sâu nhất có thể vào công việc nội bộ của các nước trên thế giới, và đương nhiên Việt Nam chúng ta cũng không ngoại lệ.

Và dường như những hoạt động can thiệp đó của Mỹ và phương Tây không hề dừng lại. Cụ thể vừa qua ông Phil Robertson – Phó giám đốc đặc trách Châu Á của tổ chức “Theo dõi nhân quyền thế giới’’ (HRW) đã lên tiếng phát biểu về việc Huỳnh Thục Vy bị xét xử về tội “Xúc phạm quốc kỳ” rằng: “Thật nực cười khi chính quyền Việt Nam cố tình ép cô Vy vào tội xúc phạm lá cờ quốc gia. Rõ ràng nhà nước Việt Nam coi trọng các biểu tượng hơn là quyền làm người của chính họ”. Không những vậy, ông Phil Robertson còn lên giọng rằng: “Hành vi đó không nên được coi như một tội hình sự. Chắc chắn không phải một hành động đáng bị bỏ tù”. Lời bào chữa nghe mới nực cười làm sao!

Tôi xin thưa với ông Phil Robertson rằng là phát ngôn của ông là quá vô lý và nói thẳng ra là thiếu suy nghĩ. Thứ nhất, đối với đất nước Việt Nam chúng tôi, truyền thống yêu nước, uống nước nhớ nguồn… đã trở thành những giá trị đạo đức quý báu của con người nơi đây và đương nhiên với mỗi người dân Việt Nam thì Quốc kỳ Việt Nam là biểu tượng của hồn nước, của lòng dân, của tình đoàn kết toàn dân tộc, là biểu tượng thiêng liêng nhất… điều đó dường như đã khắc sâu vào tâm khảm của mỗi người dân Việt Nam. Do đó, ông nên biết rằng mỗi quốc gia đều có những đặc điểm văn hóa và chuẩn mực xã hội riêng, cho nên mọi sự so sánh của ông là quá khập khiễng và không phù hợp với đặc điểm của của nước Mỹ mà ông luôn đề cao đó. Biểu tượng, niềm tự hào của một quốc gia bị xúc phạm mà không phải là tội vậy theo ông thế nào mới là tội? Ông Phil Robertson cứ thử lấy quốc kỳ nước ông ra và chà đạp, xúc phạm thử xem ông có bị xử lý không?

Thứ hai, trên thế giới có rất nhiều nước quy định và xử lý nghiêm khắc với hành vi xúc phạm quốc kỳ, điển hình như các nước: Trung Quốc, Nhật Bản, Pháp, Austraylia, Italya, Đức, Croatia, Arghentia, ... Thôi nói đâu xa, Tổng thống Donal Trump của nước ông, chắc ông phải viết chứ? Hôm 29/11/2016 trên Twitter ông Trump có viết thế này tôi trích nguyên văn: “Nobody should be allowed to burn the American flag - if they do, there must be consequences - perhaps loss of citizenship or year in jail!”. Dịch ra tiếng Việt: Không ai được phép đốt cờ Mỹ - nếu có, phải có hậu quả - có thể mất quốc tịch hoặc vào tù!

Còn về vấn đề của Huỳnh Thục Vy, ngoài việc ả ta xúc phạm Quốc kỳ ra thì kèm với đó ả ta đã hỗn láo nói rằng: “Đối với nhiều người thì việc đụng chạm đến cờ đỏ là việc chi khá nhạy cảm và là việc hơi thiếu sang suốt, dại dột, nhưng đối với tôi thì cở đỏ là biểu tượng của sự đàn áp, độc tài, độc đoán, phi dân chủ, phản dân quyền của chính quyền độc tài cộng sản Việt Nam”. Vậy tôi xin hỏi ông Phil Robertson rằng liệu những việc làm của ả ta đã phù hợp với truyền thống văn hóa của đất nước tôi hay chưa. Đó là những truyền thống đến những đứa trẻ lên ba còn hiểu và nhận thức được sự thiêng liêng và quý báu đó. Chỉ có những kẻ tự mình đánh mất danh dự, những kẻ thần kinh chính trị chống phá đất niên điên dại như Huỳnh Thục Vy mới có những hành động đáng lên án như vậy.

Không chỉ Huỳnh Thục Vy mà tất cả những ai có hành vi nói trên đều bị xử lý nghiêm minh trước pháp luật. Cho nên qua đây muốn nói với ông Phil Robertson rằng trước khi phát ngôn điều gì phải tìm hiểu và tôn trọng pháp luật và truyền thống của nước họ, đừng để những phát ngôn của mình trở thành trò cười cho thiên hạ!



KẺ TUNG, NGƯỜI HỨNG VÀ TRÒ HỀ CỦA ĐÁM NGUYỄN THÚY HẠNH


Trung Lương

Ngày 29/11 là sinh nhật lần thứ 52 của Trần Huỳnh Duy Thức, cũng là sinh nhật thứ 10 của y trong tù. Để mừng sự kiện trọng đại này của đàn anh trong zới, đám dân chủ giả cầy Hà Thành đã kêu gọi một cuộc vận động Trần Huỳnh Duy Thức được đề cử giải Nobel hoà bình coi như món quà ý nghĩa. Và kẻ lĩnh xướng trong chuyện này không ai khác là Nguyễn Thúy Hạnh. Trền facebook cá nhân của mình, Thúy Hạnh viết: "Trần Huỳnh Duy Thức xứng đáng được đề cử giải Nobel hoà bình. Tại sao không?". Tất nhiên, đám zân chủ như Phan Vân Bách, Lê Công Định, Nguyễn Tường Thụy, ... nhiệt thành ủng hộ, đóng góp ý kiến khá là xôm.

P.V. Bách viết: "Vận động người dân ủng hộ đề xuất Nobel Hòa Bình cho TNLT Trần Huỳnh Duy Thức là một ý tưởng tuyệt vời. Bạn fb của tôi ok bấm số 1, không ok bấm số 2".
Hay theo như Tường Thụy nhận xét thì việc Thức nhận giải thưởng này sẽ vớt vát và tạo bước ngoặt cho sự rệu rã của phong trào dân chủ suốt thời gian dài vừa qua: "Phải có giải Nobel Hòa Bình cho Trần Huỳnh Duy Thức. Khi đó, phong trào Dân chủ ở VN sẽ chuyển sang cục diện mới".
Nhiều người đưa ra ý kiến cần một cuộc vận động kêu gọi ủng hộ điều này như đưa ra lý do, thống kê những thành tựu, tác động và ảnh hưởng của Thức: "cái cần nhất là phải nhiều nước trên TG biết việc làm của anh THDT. Hiện tại TG hay ban trao giải Nauy ko biết nhiều về anh." Và người được tin tưởng làm điều này là Lê Công Định bởi sự hiểu biết về Thức và uy tín của y trong làng zân chủ.


Riêng vấn đề này, tôi có thể giúp Định bởi tên tuổi và những "thành tích" đáng "ghi nhận" của Thức từ trước đến nay thì không ít người biết đến:
- Ngày 20/1/2010, Trần Huỳnh Duy Thức bị Tòa án nhân dân (TAND) TP Hồ Chí Minh tuyên phạt 16 năm tù, quản chế 5 năm.
- Thức là người giữ vai trò chủ mưu, thành lập “Nhóm nghiên cứu chấn” và lôi kéo Lê Công Định, Lê Thăng Long cùng một số người khác cùng tham gia các hoạt động chống phá, âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân.
- Thức đã viết nhiều tài liệu, đề ra phương thức hoạt động nhằm mục đích thay đổi thể chế chính trị của Việt Nam.
- Thức cũng tích cực tham gia tổ chức phản động có tên gọi “Đảng dân chủ Việt Nam”, làm ra nhiều tài liệu đăng trên các blog về phương thức lật đổ chính quyền nhân dân...

Ngoài ra, là quan điểm cá nhân, với chiêu trò vận động này, zới dân chủ đang cố gắng để cho Thức ra nước ngoài sinh sống, định cư kẻo chết rũ xương trong tù khi hiện tại Thức đã không còn trẻ, sức chống phá đang giảm đi nhiều. Điều này không phải là không có cơ sở bởi nếu ai quan tâm sẽ thấy nó giống với Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Hồi tháng 6/2018, Mẹ Nấm Như Quỳnh cũng được vận động, được đề cử giải Nobel Hoà Bình và kết quả thế nào ắt mọi người cũng đã thấy, Quỳnh đã cùng gia đình qua Mỹ sinh sống 1 tháng trước. 

Theo nguyện vọng ghi trong di chúc của Alfred Nobel, Giải Nobel hòa bình nên được trao "cho người đã có đóng góp to lớn trong việc đẩy mạnh tình đoàn kết giữa các quốc gia, trong việc giải trừ hoặc hạn chế các lực lượng vũ trang và trong việc tổ chức hay xúc tiến các hội nghị hòa bình". Đúng là khó mà tìm được dù chỉ một điểm nổi bật nói lên đóng góp của Thức trong chuyện này! Kết quả thế nào hẳn cũng đã rõ. Việc kêu gọi vẫn động đề cử giải thưởng Nobel cao quý này một lần nữa của đám zân chủ Nguyễn Thúy Hạnh chỉ tổ làm trò cười cho thiên hạ mà thôi!